Con trai nứng cặc mẹ cũng không tha. Hầu hết quy đầu bị ép vào trong tử cung của cô, Cố Ngọc Hạ cuối cùng cũng khó chịu kêu lên một tiếng, vội vàng duỗi ra hai cánh tay trắng như ngọc ở phía dưới, dùng hết sức chặn lại Tiểu Chi bằng lòng bàn tay ngọc trắng của mình run rẩy kịch liệt. , và anh ta rên rỉ khó chịu và nói: “Trời ơi… ừm… khó chịu quá… kéo nó ra nhanh lên… trời ơi… sao cậu lại nhét nó vào đó được.” ?” “Ừ…ừm…” Bởi vì phần lớn quy đầu của Tiểu Chi vẫn còn trong tử cung của cô ấy! Chẳng trách cô ấy khó chịu hét lên như vậy… “Mẹ… sao vậy?” Nhìn Cố Ngọc Hà đột nhiên kêu lên, vẻ mặt rất đau đớn, Zheng Dan lo lắng hỏi cô!
“Ồ… tiểu ác nhân nhét… đầu quy đầu của hắn vào trong tử cung của tôi… khó chịu quá…” Cố Ngọc Hà không để ý đến việc con gái mình đang ở gần lúc này, đau đớn nói với Zheng Dan !
Ôi chúa ơi! Zheng Dan nghe vậy liền run lên vì sợ hãi. Bởi vì cô là phụ nữ nên chỉ có cô mới có thể cảm nhận được cảm giác khó chịu khi vật đó được đưa vào tử cung! Anh ta vội vàng trừng mắt nhìn một hai con mắt hạnh rồi nói với Tiểu Chi: “Tiểu tử, sao con không rút thứ xấu xí của con ra? Con có thấy mẹ ta khó chịu đến mức nào không?